Man City đang bước vào trận đấu quan trọng với Arsenal tại vòng 24 Premier League với những thống kê phòng ngự đáng lo ngại, cho thấy sự suy yếu rõ rệt của đội bóng kể từ khi mất Rodri và phong độ bất ổn của hàng thủ.
Manchester City từng là một cỗ máy chiến thắng đáng sợ, nhưng điều đó đã thay đổi kể từ trận hòa 2-2 với Arsenal vào tháng 9 năm ngoái. Khi ấy, Erling Haaland ghi bàn thứ 100 cho đội bóng, nhưng sau cùng, Man City mất lợi thế dẫn bàn, mất Rodri vì chấn thương đầu gối, và kể từ đó họ không còn là chính mình. Haaland khiêu khích HLV Mikel Arteta bằng lời nói "hãy khiêm tốn", nhưng chính Man City lại đang đối mặt với thực tế khắc nghiệt.
Phong độ sa sút của Man City phần lớn đến từ hệ thống phòng ngự mất ổn định. Trong 18 trận đấu sau trận gặp Arsenal, họ thủng lưới 25 bàn. Tính rộng hơn, Man City đã để lọt lưới 30 bàn chỉ sau 23 trận tại Premier League mùa này, con số tệ nhất trong nhóm Top 7 và chỉ kém 4 bàn so với toàn bộ mùa trước.
Đáng lo ngại hơn, Man City đã phải sử dụng tám cặp trung vệ khác nhau trong 23 trận đấu, trong đó Manuel Akanji thi đấu cùng bốn đối tác khác nhau. Ruben Dias, nhân tố quan trọng bậc nhất nơi hàng thủ, đã vắng mặt 9/14 trận gần nhất của Premier League, và hệ quả là Man City để thủng lưới nhiều hơn và giành chiến thắng ít hơn mỗi khi anh không thể thi đấu.
Sự mong manh của hàng thủ Man City không chỉ nằm ở các cá nhân mà còn ở sự thiếu cân bằng tuyến giữa. Rodri, mắt xích then chốt trong hệ thống phòng ngự từ xa của Pep Guardiola, đã phải nghỉ thi đấu dài hạn, khiến tuyến giữa Man City không còn lớp lá chắn trước mặt bộ tứ vệ. Khi không có Rodri, Man City trở nên dễ bị khai thác trong các tình huống phản công và mất kiểm soát trận đấu.
Thiếu vắng Rodri, Pep Guardiola phải tìm phương án thay thế nhưng không ai có thể khỏa lấp khoảng trống. Kalvin Phillips, Matheus Nunes, Mateo Kovacic đều không đạt yêu cầu, trong khi sự trở lại của Ilkay Gundogan cũng không thể giải quyết vấn đề vì tiền vệ này đã 34 tuổi. Không có một "số 6 siêu hạng", hệ thống của Man City mất đi sự trơn tru trong cả phòng ngự lẫn kiểm soát thế trận.
Hoạt động chuyển nhượng tháng 1 của Man City cũng không giúp ích gì khi họ chi hơn 130 triệu bảng nhưng lại không mang về bất kỳ tiền vệ phòng ngự nào. Omar Marmoush (tiền đạo), Abdukodir Khusanov (trung vệ) và Vitor Reis (hậu vệ cánh) đều không thể bù đắp sự mất cân bằng nơi tuyến giữa.
Không chỉ hàng thủ, phong độ ghi bàn của Man City cũng giảm sút. Trước trận đấu với Arsenal hồi tháng 9, Haaland trung bình tung ra 5,2 cú sút mỗi trận và có 8,2 lần chạm bóng trong vòng cấm. Kể từ đó, các con số này giảm xuống còn 3,8 cú sút và 6,9 lần chạm bóng mỗi trận.
Hiệu suất dứt điểm của Haaland cũng sa sút nghiêm trọng. Trong giai đoạn đầu mùa, anh ghi 10 bàn từ 26 cú sút trúng khung thành (tỷ lệ chuyển đổi hơn 40%). Nhưng sau trận gặp Arsenal, Haaland chỉ ghi 8 bàn từ 65 cú sút, tỷ lệ chuyển đổi giảm xuống còn 12,7%, ngang bằng mức trung bình của Premier League. Nếu như trước đây, anh ghi bàn trung bình mỗi 80 phút, thì hiện tại con số này là 186,3 phút/bàn.
Ngoài ra, sự ra đi của Julián Álvarez vào mùa hè khiến Man City thiếu đi một phương án xoay tua hợp lý. Haaland buộc phải thi đấu gần như mọi phút trong những trận quan trọng, và sự mệt mỏi có thể ảnh hưởng đến hiệu suất ghi bàn của anh. Thierry Henry từng nói rằng "mối liên hệ giữa sự mệt mỏi và hiệu suất dứt điểm thường bị đánh giá thấp", và điều đó có vẻ đúng với trường hợp của Haaland.
Trái ngược với Man City, Arsenal vẫn duy trì sự chắc chắn nơi hàng thủ, dù hàng công đôi lúc thiếu ổn định. Trung bình mỗi trận Premier League mùa này, Man City phải đối mặt với 10 pha dứt điểm cầu môn, 3,9 cú sút trúng đích, 1,5 bàn thua kỳ vọng và 2,9 cơ hội rõ ràng bị đối phương tạo ra. Đây đều là những con số cao bất thường với một đội bóng dưới thời Guardiola.
Trong bối cảnh Arsenal có hàng phòng ngự vững chắc và lối chơi ngày càng trưởng thành, Man City bước vào trận đấu đêm nay với quá nhiều vấn đề cần giải quyết. Câu hỏi đặt ra: Pep Guardiola có thể tìm ra cách để "giấu đi" những điểm yếu chí mạng này hay không?